.
Một số bệnh tâm thần tại cộng đồng
- Bệnh tâm thần phân liệt, tỷ lệ 0.3-0.8%
- Động kinh tâm thần, tỷ lệ 0.3-0.5%
- Chậm phát triển trí tuệ, tỷ lệ .0.4-0.5%
- Loạn thần tuổi già, tỷ lệ 0.6%
- Rối loạn lo âu và RL tâm căn có liên quan đến stress, tỷ lệ 3.15-5.48%
- Rối loạn hành vi trẻ em và thanh thiếu niên, tỷ lệ 0.15-0.2%
- Trầm cảm, tỷ lệ 2.5%
- Nghiện rượu, lạm dụng rượu, tỷ lệ 4-4.5%
- Rối loạn tâm thần sau chấn thương, tỷ lệ 0.89%
- Nghiện ma túy, tỷ lệ 0.22 - 1.28%
Nhiệm vụ của các thành viên trong cộng đồng
1. Đối với các bộ y tế cơ sở
Theo dõi kiểm tra điều trị ngoại trú
- Kiểm tra việc uống thuốc theo y lệnh, uống hết thuốc hay tự ý giảm hoặc tăng liều .
- Theo dõi tiến triển bệnh như thế nào .
- Kiểm tra bệnh nhân có biểu hiện tác dụng phụ của thuốc hay không
- Bệnh nhân bắt đầu làm việc, tiếp xúc, sinh hoạt trong gia đình, xã hội từ lúc nào
- Bệnh có thường xuyên đến cơ sở y tế khám bệnh hay không ?
- Tư vấn cho tất cả các thành viên trong gia đình về nguyên nhân, cách điều trị, dự phòng và tái thích ứng xã hội đối với bệnh nhân tâm thần là rất cần thiết .
- Nói cho họ biết về các thông tin bệnh tâm thần, những vấn đề vượt quá sự hiểu biết của bạn thì bạn cần hỏi thêm bác sỹ chuyên khoa.
- Bạn có thể gợi ý cho gia đình biết những tác dụng không mong muốn của thuốc an thần kinh để khi có thể xảy ra gia đình không hốt hoảng .
- Giáo dục bệnh nhân và gia đình tuân thủ điều trị.
- Đối với những bệnh nhân điều trị có kết quả, nó là cơ sở cho bạn tuyên truyền giáo dục cộng đồng tốt nhất .
2. Đối với cộng đồng xã hội và gia đình: Đặc điểm bệnh nhân tâm thần có khuynh hướng xa lánh dần xã hội, mất dần thói quen nghề nghiệp, tự ti mặc cảm, bởi vậy cộng đồng xã hội và gia đình cần phải giúp đỡ họ thoát khỏi tình trạng trên .
Cần hiểu biết về bệnh tâm thần và tích cực tham gia vào việc chữa bệnh và phục hồi chức năng cho bệnh nhân
Tạo điều kiện xây dựng cơ sở y tế, trang thiết bị, thuốc chữa bệnh, chế độ chăm sóc cả vật chất lẫn tinh thần cho bệnh nhân .
Phục hồi chức năng giao tiếp, tạo điều kiện cho bệnh nhân vui chơi giải trí như mọi người. Tôn trọng và lắng nghe ý kiến của bệnh nhân không nên tranh luận. Giúp đỡ họ khi họ gặp khó khăn .
Phục hồi chức năng lao động, tạo cho bệnh nhân có việc làm phù hợp với khả năng của họ. Mục tiêu là làm sao người bệnh cảm thấy mình vẫn là người có ích, không đặt cao chất lượng và năng suất lao động đối với bệnh nhân .
Cần làm những việc giúp bệnh nhân :
- Gia đình cần có thái độ xem bệnh nhân như những thành viên khác, không phân biệt đối xử.
- Gia đình cần chấp nhận những hành vi kỳ dị của người bệnh, cần tỏ rõ tình thương đối với bệnh nhân, làm như vậy người bệnh mới có cảm giác mình được đảm bảo yêu thương.
Khuyến khích bệnh nhân làm một số công việc trong gia đình, hoặc tạo cho họ có việc làm mới phù hợp với khả năng của bệnh nhân. Không để cho bệnh nhân ngồi không.
Cần kiên trì giúp đỡ bệnh nhân, không bi quan chán nản.
Không nên cưỡng ép, giận dữ, nên dịu dàng hướng dẫn bệnh nhân trong xử sự giao tiếp .
Không nên phê bình ngay khi bệnh nhân sai trái, tránh tranh cải, lý lẻ, trừng phạt mà nên dịu dàng khuyên bảo từ từ .
Nếu bệnh nhân sa sút không tự phục vụ bản thân được thì gia đình nên đôn đốc, giúp đỡ bệnh nhân trong những công việc :ăn uống, vệ sinh cá nhân, mặc quần áo đi lại trong làng, ngoài phố, uống thuốc theo y lệnh ...
Định kỳ đến bác sỹ khám bệnh, điều chỉnh liều thuốc cho phù hợp tình trạng bệnh lý .